Thứ Năm, 30 tháng 9, 2010

Cánh chim bay lạc

              
  “ Trái tim anh là con chim quen sống cảnh vu

    Đã tìm được nơi mắt em khung trời của nó”















 
Anh - cánh chim bằng bay lạc
Và hồn em, cõi hoang mạc khát khao
Nỗi nhớ trong em dày như thảm cát
Cái mong tròn đầy có giữ được anh?


Ơi con chim bay lạc hoang vu,
Cánh ngang tàng có khi nào thấy mỏi?
Lòng em muốn trở thành ốc đảo
Cho đôi cánh anh quên cảnh hoang vu!

Thứ Tư, 8 tháng 9, 2010

Con đường mùa Đông

Em gặp anh trên con đường mùa Đông
Nắng Hạ tình em đã không xua tan được lạnh
Những dự cảm giờ đã thành rất thực:
Anh lạnh lùng trên con đường màu Đông


Anh đi trên con đường của anh
Đường mùa Đông vô tình và giá lạnh
Em muốn đốt thành than con đường ấy
Nhưng lửa tình em không đủ ấm mùa Đông!


Day dứt làm chi, hoa thạch thảo đã không còn
Giá lạnh mùa Đông cứa tim em tê buốt
Tình đã cạn, mong anh đừng nói nữa
Phút gặp anh trên con đường mùa Đông!


Có lẽ nào anh lạnh lẽo như mùa Đông?
Vì trong em, anh luôn là mùa Xuân ấm áp!
Giữ cho anh lửa đượm nồng nắng Hạ
Nhận về em cái buốt giá của mùa Đông!


4/1982


















Bực thật đấy!

Cả buổi tối không tài nào vào được nhà mình! Gần như là đầu hàng cái nhà mạng!
Ôi giời, phút chót lại thênh thang thế chứ!
Đúng là muốn trêu ngươi nhau đây mà.
Khi mà đã mất hết cả nhuệ khí tấn công thì lại vào cái rẹc, làm mình chưng hửng.
Cứ như là húc vào cái bị bông ấy!