Em gặp anh trên con đường mùa Đông
Nắng Hạ tình em đã không xua tan được lạnh
Những dự cảm giờ đã thành rất thực:
Anh lạnh lùng trên con đường màu Đông
Anh đi trên con đường của anh
Đường mùa Đông vô tình và giá lạnh
Em muốn đốt thành than con đường ấy
Nhưng lửa tình em không đủ ấm mùa Đông!
Day dứt làm chi, hoa thạch thảo đã không còn
Giá lạnh mùa Đông cứa tim em tê buốt
Tình đã cạn, mong anh đừng nói nữa
Phút gặp anh trên con đường mùa Đông!
Có lẽ nào anh lạnh lẽo như mùa Đông?
Vì trong em, anh luôn là mùa Xuân ấm áp!
Giữ cho anh lửa đượm nồng nắng Hạ
Nhận về em cái buốt giá của mùa Đông!
4/1982
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét