Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2011

Gói bồ kết

Nhớ ngày ba còn sống, mỗi lần thấy mình gội đầu ba lại hay kể câu chuyện về các chị TNXP, bộ đội ở Trường Sơn. Cứ nhớ giọng ba khi nói: " Chúng nó thèm có một quả bồ kết để gội đầu, có đứa vào chiến trường 1 năm là tóc rụng sạch. Nhìn tội lắm. Mấy đứa lái xe thường hay mang bồ kết ở ngoài Bắc vào cho chungs nó'. Lại đến ngày 27/7, nhớ ba, nhớ những câu chuyện về Trường Sơn ba hay kể. Có lúc ba khóc thật nhiều. Mình ghi vội những cảm xúc nung nấu về những kỷ niệm ấy.

Gói bồ kết



Gói bồ kết u gửi vào nhiều lắm
Em và bạn bè gội đủ cả năm
Anh hối hả hành quân gấp gấp
Hương tóc ngày nào nâng bước chân anh


Đồng đội vây quanh mà lặng ngắt
Không một ai cất nổi thành lời
Gói bồ kết vỡ òa tiếng nấc
Tức tưởi nghẹn ngào đồng đội gọi tên em


Ngào ngạt trong anh hương nồng bồ kết
Màu tóc xanh, xanh đến quặn lòng
U cứ sợ tóc con mình khô rụng
Gửi thật nhiều quà tình nghĩa quê hương


Em nằm đây, thanh thản một làn mây
Bạn bè gội cho em lần cuối
Để mãi mãi xanh non màu thiếu nữ
Bồ kết chan hòa nước mắt yêu hương
21 giờ ngày 27/7/2011.


Thứ Tư, 20 tháng 7, 2011

Về 12 cô gái Trường Sơn





Đêm đen đặc, đèn rùa không phép bật
Ngầm lầy sâu, khe dốc xe như bò
Áo trắng hay da em tỏa sáng?
Làm cột tiêu dẫn lối xe anh sang
Mắt xót đắng căng lên trong đêm
Cắn chặt vành môi thầm gửi lại lời chào
Đường phía trước không phép dừng một phút
Những đoàn xe cứ nối tiếp qua ngầm

Hàng nghìn, hàng nghìn đêm như thế
Sáng trong anh hàng tiêu trắng bên đường
Có nơi đâu như mảnh đất chiến trường
Da con gái thắp sáng đường ra trận!


Anh đã qua bao ngầm sâu, khe hiểm
Ước một lần được dừng lại bên em
Một lời chào, cái bắt tay đồng đội
Khất hẹn đến giờ…..
                              Đến tận mai sau!

17/7/2011
(Viết theo lời ba kể)


Phước lành

     

       Một ngày biết mấy yêu thương
Vạn ngày nối kết đại dương tình người
      Nhân gian vật đổi sao dời
Thâm tình vẫn mãi sáng ngời Sao Khuê
     Phước lành hưởng lộc đề huề
Được sinh trên đất linh thiêng bao đời
    Cho ta mắt sáng tâm ngời
Ở đâu cũng xứng là người Chí Linh.
     Quê cha vùng đất yên bình
Phú Yên màu mỡ diễm lành trời ban
     Khánh Hòa bát ngát biển xanh
Dưỡng nuôi sự nghiệp rạng danh con nhà.
     Tri Ân – Khúc khải hoàn ca
Ai ai cũng được thăng hoa tuyệt vời
     Nhân Tâm- quy luật muôn đời
Gieo nhân ngãi gặt bời bời yêu thương
     Cám ơn bầu sữa quê hương
Cám ơn trời đất ban muôn Phước lành!
15/7/2011


Kẻ lữ hành


Kẻ lữ hành lê bước
Phía trước mịt mù mây giăng
Vô vọng và trĩu nặng
Kẻ lữ hành lê bước đếm thời gian


Trút bỏ giận hờn
Trút bỏ lo toan
Trút bỏ cả những giấc mơ ngọt ngào và cuồng dại
Để hành trang bớt trĩu nặng vai gầy.


Thả cho gió những lời ca chát đắng
Vẽ vào mấy những bức họa tối màu
Để tươi mãi những vần thơ trong vắt
Ghi tạc vào phiến đá vị tha


Kẻ lữ hành cất bước
Nẻo đường xa đang kéo lại gần
Gánh hành trang nhẹ bẫng
Khúc hát đón bình minh!
17/6/2011


Thứ Bảy, 2 tháng 7, 2011

Vắng nhà



Vắng nhà cả tháng, chạy long nhong
Mặt mũi xơ rơ, tóc đổ đòng
Làm như bươn chải, lo toan lắm
Tù và vác chạy như vác bom.

Sinh nhật Tri ân đã đến rồi
Vậy mà tắc tị chẳng có lời
U mê đầu óc như mì rối
Từ ngữ bay đi mãi không về