Chủ Nhật, 28 tháng 11, 2010

23/10. AL


Lại mưa nữa. Cứ như làm cho đúng lệ vậy. 23/ 10 Âm lịch rồi mà. Chắc là hết mưa rồi, cả Ông cả Bà tha cho rồi mà. Mong là như thế!
Còn lòng người, bao giờ thì hết mưa nhỉ.
Lại những giấc mơ, lan man, kỳ lạ và đau buốt.
Như một nỗi ám ảnh.
Như một khát khao giãy giụa.
Như một ao ước tràn đầy.
 Và như một tuyệt vọng thăm thẳm.
Ừ mà đến bao giờ thì mình không còn phải cần đến những giấc mơ nữa nhỉ?
Lúc ấy chắc là thanh thản và thăng hoa lắm.
Giá mà đến cái ngày ấy!
Như Đ.N.Đ ấy!

Thứ Tư, 17 tháng 11, 2010

Vẫn lại là mưa!

Sao ở đâu mà lắm nước thế!
Cứ mưa mãi thôi!
Làm mình không sao thấy nắng trong lòng được!
Ừ mà sao mình cũng dễ khóc vậy chứ?
Một lời nói thôi mà làm mình muốn òa khóc!
Tại trời mưa đấy chứ!

Thứ Sáu, 12 tháng 11, 2010

Mưa và ...mưa!

2 giờ sáng.
Mưa cứ xối xuống.
Tưởng như không bao giờ dứt!
Ôm vội sách vở quăng lên giường rồi ngồi bó gối thầm mong đừng mưa nữa.
Vậy mà nước cứ dâng lên ào ào.
Lo và buồn!
Tê tái!
Chẳng hiểu vì sao.
Nước mắt cứ lăn dài, quặn thắt mà không biết tại sao nữa!