Dẫu rằng đã chức ông bà
Trong vòng tay mẹ vẫn là trẻ thơ
Dẫu cho tóc đã bạc phơ
Bên mình ta vẫn thích mơ: “ Em à….”
Trước con, trước cháu: - Ông, bà
Với mình, ta cứ: “ Em à… em ơi…”
Toan lo, vun vén một đời
Ấm nhà, êm cửa đâu lời chi li
Nắng mưa, năm tháng qua đi
Tuổi chồng trên tóc, chức đè trên vai
Vẫn hằng mơ mỗi sớm mai
Bên tai thánh thót: “Em ơi.. Em à…”
Nữ nhi nhõng nhẽo ấy mà
Đến già cái nết có chừa được đâu!!!
Biết mình khó nói thành câu
Sợ oai giảm bớt, sợ nhàu lỗ tai
Thôi thì: ……..
hít một hơi
dài
Gửi vào trong gió một vài cái “hom”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét