Ngày xửa ngày xưa, Cái đứa ấy có một anh chàng. Anh
chàng ngày xưa học ở lớp Sinh.
Có một hôm, chẳng hiểu đầu đuôi thế nào, Nó
được Cái đứa ấy rủ nấu nấu nướng nướng món gì không nhớ nữa. Chiều hôm đó cũng
có Anh chàng ngày xưa. 3 đứa đang lụm cụm nồi xoong, bỗng nhiên Cái đứa ấy
biến mất. Mãi đến lúc phải ăn để còn đi xem phim thì 2 đứa còn lại mới phát hiện ra sự mất tích
này. Chả là tối hôm đó, nhà trường có tổ chức cho toàn thể sinh viên xem phim ở
Nhà hát "Nậy" (lớn), hình như là phim Làng Vũ Đại
ngày ấy! Bởi vậy nên 2 diễn viên bất đắc dĩ này đành tự nhìn nhau. Tự ăn. Rồi
tự cùng nhau sánh đôi như thật bước vào Nhà hát trong hàng trăm con mắt đổ dồn của tất cả
sinh viên! Nó thì chẳng có tâm trạng nào để ý thiên hạ vì còn nhớn nhác đi
tìm Cái đứa ấy! Mà thực sự, lúc đó Nó cũng chưa thấm thía hết cái tình cảnh
của mình. Lại còn ra sức cám cảnh hộ cái Anh chàng ngày xưa phải vất vả đi cùng Nó!
Đến tối về, Nó thấy Cái đứa ấy đã nhe răng, tít mắt ngồi chễm chệ trên giường. Nó gào lên:
- -
Giời ơi là giời! Mày biến đi đâu thế?
- -
Hì…hì…hì…Việc quan trọng!
Nó phồng mang trợn má mà chẳng thốt ra được lời
nào, đành lụi cụi xếp giường đi ngủ. Rồi như
mọi khi, Cái đứa ấy chúa lười mắc màn kia ôm gối dòm chừng nó, mắt
không thể đắm đuối hơn. Dù đang nuốt cục giận to đùng, Nó cũng đành gật đầu
cái rụp:
- - Lên đây!
Chỉ chờ có thế, Cái đứa ấy leo tót lên giường. Vẫn
cười hì hì và ra sức ôm chặt Nó. 2 đứa chìm vào giấc ngủ lúc nào không biết.
Đến bây giờ Nó vẫn chưa có dịp tra khảo Cái đứa ấy
vì việc quan trọng gì mà đẩy cho Nó 1 vai đóng thế ngoạn mục. Lâu lâu nhớ về
chuyện ấy, Nó thấy lại mắc cười quá! Và Nó nhớ quay quắt những năm tháng sinh viên nghịch ngợm. Nó
cũng thật tò mò không biết Cái đứa ấy giờ đã làm mẹ còn lười mắc màn không nhỉ? Và Anh
chàng ngày xưa có nhớ câu chuyện này không? Giờ anh ta lưu lạc ở đâu hả Cái đứa
ấy?
Nó vẫn hay "Mơ về nơi xa lắm" ấy! Không phải để
hy vọng nhận một vai đóng thế nữa đâu! Nó muốn lại được nuốt cục giận ấy một lần nữa,
muốn được mắc màn cho Cái đứa ấy để 2 đứa 2 rúc vào nhau qua mỗi đêm đông lạnh
của đời sinh viên trên đất Huế!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét