“Chú ếch con”. Hồi ấy, nó tưởng mình là thiên nga khi to gan múa hát bài ấy
trước cả lớp.
Tất nhiên rồi! Vì trước đó nó đã từng chính thức biểu diễn
nhiều lần trên cái sân khấu “1m6” (cái giường duy nhất của cả nhà). Và khán giả
thì vô cùng Fair play, cổ vũ hết mình. Cười vô cùng tươi. Khen vô cùng tận. Sự
yêu thương lẫn tự hào lấp lánh đầy trong mắt Chính ủy. Nó nghĩ mình chuyên nghiệp
thật rồi. Chỉ có điều là, sao lúc múa hát trước cả lớp hơn 30 đứa, tiếng vỗ tay
lại đì đẹt thế không biết. Cũng chỉ mỗi cô chủ nhiệm cười rõ tươi. Chúng nó kiệm
lời khen thật đấy.
Mãi thật lâu sau này, đứa bạn thân mét lại: “Mày múa hát dở
tệ! Nhưng tại mày là đứa tồ nhất lớp nên chả ai nỡ chê!”.
Thiên nga què cẳng thật mà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét