Thứ Sáu, 20 tháng 5, 2011

Hứng xoài


Chiều nào cũng vậy, nắng bắt đầu nhạt cũng là lúc lão ông và lão bà rủ nhau hái xoài. Lão ông vắt vẻo chuyền cành nhanh ra phết. Thỉnh thoảng một cơn gió ào qua, cành lá rung rung, ông lão rung theo. Cả người ông rung. Tóc rung, áo may ô rung. Và quần cộc rung.Tất cả đều rung theo làn gió.
Dưới đất, lão bà cũng chạy ra chạy vào nhanh nhẹn không kém. Mặt cứ ngửa lên, làm hoa tiêu chỉ trỏ loạn xạ. Hái được quả nào là ông lão lại hô: “ này!..”, thế là lão bà căng thẳng, xòe tay, xòe áo ra hứng. Có lúc lao cả vào bụi xương rồng để cứu lấy quả xoài, lão bà bị gai chích chảy máu đầu gối. Cứ vậy mà cũng xếp được đầy cả một rổ tướng.
Ngày hôm sau, Lão bà lại nâng niu gói ghém đem cho bạn bè mỗi người đôi ba quả. Của có ít nhưng mà thơm ngon lắm. Ai cũng khen. Nghe thế, lão ông lão bà thấy nở cả gan lòng. Thật bõ công chiều nào cũng ngửa mặt hứng xoài!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét