Thứ Năm, 8 tháng 9, 2011

Trung thu


Lại sắp đến Trung Thu! Thật sự thì tâm trạng Trung thu đã đến với mình từ 2 tuần trước rồi cơ. Hôm ấy, bài vở, công việc nhiều, lại phải lên lớp liên tục, ngày nào cũng 5 tiết. Mệt quá, nhắn tin định kêu ca với con gái một chút. Nhận được tin trả lời:" Đừng kêu mà oải thêm. Mua cái bánh Trung thu về ăn đi. Hay là mua tạm cái lồng đèn xách chạy vòng vòng cho hết mệt". Cả bánh và lồng đèn đều chưa mua nhưng mà vui quá và bỗng nhiên thấy chẳng còn mệt gì nữa. Quà Trung thu của con gái mình thật vô giá.
Nhớ bao mùa Trung thu đã qua. Những ngày ở Nông trường, những ngày ở trường 10. Và đặc biệt, những mùa Trung thu khi có Lê Huyên, Ều, Lỳ. Hình như năm nào trung thu cũng đúng vào lúc má đang nằm bệnh viện. Cho bọn trẻ phá cỗ, rước lồng đèn xong là mấy mẹ con, dì cháu lại đạp xe mang bánh, mang lồng đèn lên bệnh viện để mấy đứa vui cùng bà ngoại. Và năm nào cũng vậy, ba má chỉ thích ăn bánh dẻo do chị Tuyết làm thôi. Sau này, khi ba má đã mất, tận 7,8 năm sau đó chị Tuyết vẫn làm bánh để gửi thắp hương cho ông bà. Trung thu với mình luôn đầy ắp kỷ niệm và yêu thương.
Rồi suốt 18 năm, luôn là mùa trung thu vui vẻ, tranh nhau cả lồng đèn con con, xinh xắn với Trâm Anh. Trước Trung thu 2,3 tuần, hai mẹ con đã đi dạo khắp nơi để chọn lồng đèn và bánh dẻo đủ các hình thù. Ngắm nghía cho thỏa mắt chứ sau cùng cũng chỉ mua cho 2 anh em 2 chiếc lồng đèn. Nhớ thật đấy!
Giờ không lẽ đi mua 1 cái lồng đèn xách chạy vòng vòng thật na?!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét