Trời xanh
Nắng kinh người cái nắng tháng 6 này!
Nhìn lên trời, ngoài cái ngẩn ngơ trước màu xanh thao thiết ấy, tận đáy sâu trong lòng, vẫn không sao xóa được cái cảm giác âm thầm, dai dẳng! Đó là cảm giác của những buổi sáng mùa hè khi còn chiến tranh. Cứ những lúc trời cao như vô tận, ngăn ngắt không một làn mây, không gian im lặng đến nghẹn thở là thể nào cũng là có kẻng báo động! Rồi tiếng gào rú của máy bay. Xa xa phía Hải Dương, Hà Nội là tiếng bom!
Bao lâu rồi mà không sao xóa được cái cảm giác ấy nhỉ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét