Thứ Sáu, 27 tháng 8, 2010

Vẩn vơ!


Gió sang mùa, sương chiều se giá
Đi tìm ai trong hoang dại lòng mình
Khao khát quá những niềm mơ trong suốt
Đáy biển chân trời, ai giữ trái tim tôi!


Dẫu tròn đầy niềm Hạnh phúc bằng an
Sao vẫn cứ nao lòng đến thế!
Trái tim ơi! chẳng bao giờ hết hát
Nỗi đam mê trước gió sang mùa.


Đâu phải tại nắng thu vàng quá đỗi,
Biển xanh trong, hoa sữa trắng sững sờ
Gió rất mỏng và sương mờ rất nhẹ
Kéo thu về làm bão tố lòng ai!


Suốt một đời tìm kiếm mải mê
Đặt thành tên cho cái điều chẳng nói
Đâu phải đa đoan mà bên bờ xa ngái
Kiếp con tằm đến chết vẫn vương tơ

Viết lại 26/8/2010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét