Thứ Năm, 12 tháng 8, 2010

Tháng bẩy mưa ngâu



Tháng Bảy!
Trời ơi!
Tháng Bảy buồn!
Mưa Ngâu...
Thầm thỉ giọt tuôn tuôn
Ngưu Lang Chức Nữ nằm tê tỉ
Năm một đêm mưa
Lạnh xé hồn! ...


Chồng vợ gặp nhau
Trong mấy khắc
Cầm canh
Chuông đổ
Mấy hồi chuông
Ngoc Hoàng Thượng Ðế thương thiên hạ
Mà giận hoài thôi Một Ðứa Con!


Con
Một đứa sao lầm lỗi mãi?
Rễ hiền
Yêu vợ tội tình chi?
Lụa, người ta mặc thi hoa hậu
Con lỡ quên ngày vẫn dệt khuya!


Và,
Ngưu Lang có vài ba lúc
Ðể mặc trâu lười
Gậm lúa non
Cũng bởi Tình Yêu nên biếng nhác
Ðôi lần thôi chẳng có nhiều hơn!


Thượng Ðế ở trời
Ði dạo đất
Gặp ông Khổng Tử
Về ... thiên đình
Giận
Con lơ đễnh phần canh cưởi
Ghét
Rễ ngày đêm đắm đuối tình.


Từ đó...
Lệnh cho đêm Thất Tịch
Mưa Ngâu sùi sụt lệ năm canh
Vợ chồng Ngưu Chức thương không thỏa
Và nhớ muôn năm
Ðể sửa mình!


Từ đó...
Trời ơi! Tháng Bảy buồn
Cứ đêm Thất Tịch
Mưa Ngâu tuôn
Một đêm
Ðánh đổi mười hai tháng
Bầy quạ qua sông
Vẽ một đường!


Anh với em sao ?
Mình cũng vậy ?
Trời đày hai nẻo
Biệt tăm hơi!
Mấy năm...
Mới có gặp thơ trên NET
Thấy bút danh, ôi
Thấy, ngậm ngùi !


Em khóc thương anh từng giọt mực
Anh thì gõ nhớ phím computer
Mưa trời thông cảm đêm thao thức
Lặng lẽ không nghe tiếng gọi đò!
Tháng Bảy!
Trời ơi Tháng Bảy Buồn!
Nhìn kìa!
Ðẵm lệ một màn sương
Mạch Nha anh ngậm như rau đắng
Gọi thất thanh mà
Ai Cố Nhân?


Tác giả Lê B. Liêu
Nguồn :http://my.opera.com/vantaihanoi/blog/thang-bay-mua-ngau

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét