Thứ Tư, 28 tháng 7, 2010

Cảm biển

              
Không có Nở thì đã có Co
Dầu là ai nữa cũng chẳng lo

Muôn đời vẫn thế, không thể khác

Ấm áp tình người bát cháo hoa


Say sóng? Say người? Hay say mây?

Để cho nông nỗi tấm thân Thầy,

Phất phơ ngọn gió, đong đưa dáng

Lão gia phải cảm! Xót con thay.



Sóng êm, gió nhẹ, mưa lây rây,

Đủ giữ cho Thầy chút ngây ngây,

Cái cơn Cảm Biển, say phải biết!

Về đến đất liền vẫn như bay

( Tặng Thầy Đỗ Đình Tuân)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét