Ngày nào em bé con con
Mộng mơ Nam Cực bị đòn nên thân
Ai xui em mắc lưới trần
Để em vương vấn nợ nần với thơ!
Ai làm em biết ngẩn ngơ
Ai làm em biết mộng mơ đến già
"Bao giờ cho đến tháng ba"
Em mang Nam cực về nhà làm dưa!
Cho tan cái đắng, cái chua
Cho nồng cái mặn, cho vừa cái tươi.
Rồi mai vạn kiếp luân hồi
Cực Nam là cớ làm câu trách hờ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét