"Ngày 5/12/1975
Bắt đầu cuộc hành trình về Nam. Từ Hà Nội mình đi xe ô tô của
các chú bộ đội. Xe hỏng, đỗ lại ở Quảng Bình chờ xe của ba sau 1 đêm đi liên
tục. Dọc đường, đoàn xe chở bộ đội ra Bắc vẫn đi liên tục, từng hàng dài.
Ngày 11/12/1975
Nghỉ lại Cửa Tùng 2 ngày. Cùng Trung đi bắt còng. Lần đầu
biết thêm một loài hoa gọi là hoa ngũ sắc, 5 màu trên một bông hoa, mùi nó ngai
ngái, thân hơi rặm.
Lại tiếp tục lên đường trong màn mưa mù mịt. Qua cầu Hiền
Lương, đẹp quá! Cầu tuy ngắn nhưng rất đẹp. Nó sơn một màu biểu thị sự thống
nhất của 2 miền Nam Bắc. Mình cứ thầm nhẩm câu thơ của Tố Hữu: “Sông Bến Hải
bên bồi bên lở/ Cầu Hiền Lương bên nhớ bên thương”
Ngày 13/12/1975
Tới Nha Trang, thành phố biển. Nhưng biển thật là sợ. Từng
đợt sóng cao, cao ơi là cao và to, cứ xoáy ào xuống ầm ầm, bụi nước mù mịt như
khói ấy. Mình lại được uống nước dừa nạo, ngon thật."
Vậy mà đã 39 năm. Ký ức của hành trình về quê vẫn rõ nét
trong mình. Ấn tượng sâu đậm nhất là hình ảnh những đoàn quân nườm nượp trên
đường ra Bắc. Cho đến tận tháng 12, nghĩa là sau ngày Giải phóng đã 6 tháng,
vậy mà đoàn quân bộ đội ta về phép vẫn dài dằng dặc. Mình cứ liên tưởng đến
đoàn quân tổng động viên cho chiến dịch Hồ Chi Minh đã vượt Trường Sơn như thế
nào. Sự khác biệt không chỉ ở hướng đi, mà còn ở khí thế. “Quân đi rầm rập như
là đất rung” với quyết tâm “Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước”. Theo ba kể, ngày ấy, bộ đội ta
đi bộ từ Quảng Bình, đi ngày đi đêm, lặng lẽ và khẩn trương. Đoàn quân chiến
thắng lẫy lừng về thăm gia đình thì được ngồi xe ô tô, hát vang suốt dọc đường
đi, ba lô căng phồng và đung đưa những con búp bê rực rỡ.
Những ngày 30/4 sau đó, dù gia đình có rất nhiều biến cố,
nhưng cảm xúc của ngày về Nam năm 1975 vẫn làm nóng ran lồng ngực mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét