Thứ Năm, 9 tháng 7, 2009

N. 3

Entry for March 12, 2008

Đã 2 tuần trôi qua mà chẳng thực hiện được lời hứa của mình! Chưa viết dòng nào cho Hành trình Đao! Có lẽ lại trở thành Kỷ yếu xếp hạng cho ngày hưu trí mất thôi.
Một tuần căng thẳng tập trung dạy cho một lớp mới! Mình bị quên nhiều, nhưng trong mình vẫn còn yêu nghề đi dạy lắm. Quả là thú vị khi nói về những gì mình hứng thú.Vượt ra ngoài tất cả mọi lo toan, mọi bực dọc, mọi cái phiền toái! Chỉ còn những dòng âm thanh trong sáng,tự nhiên và thánh thiện như chính nó. Ngôn ngữ là vậy mà! Nó tồn tại một cách chân thực mà lấp lánh. Mình vẫn rất thích khi được chia xẻ với ai đó về tất cả.
5 cái kẹo Socola mà mình bị một trận co thắt dạ dày đến khủng khiếp! Sợ quá cơ đấy. Biết thế nào là mật xanh mât vàng nhé. Không biết về sau con dam ăn socola nữa không. Ôi, nhưng mà không đuộc ăn thì tiếc lắm. Mình thích socola mà! Hichichic....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét