Thứ Hai, 14 tháng 2, 2011
Ru mình!
Thôi đừng trách giận, dày vò
Oán, ân âu cũng phù du kiếp người
Để mai sau giữa đất trời
Lòng ta thanh thản về nơi vĩnh hằng
Thôi đừng nuối tiếc, hờn ghen,
Âu là cũng khúc bập bênh đoạn trường
Để mai sau cuối con đường
Lòng ta nhẹ bấc như làn gió bay
An nhiên, tự tại bao ngày
Xua đi bóng tối được thua, tranh giành
Mong sao mãi giữ tâm lành
Chắt chiu mật ngọt yên bình trời cho
Vui buồn âu cũng hư vô
Giữ tâm thanh thản, giữ lòng ung dung
Đã trao, trao đến tận cùng
Lòng riêng cất lại lặng thầm mà ru!
14/2/2011
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét