Mải mê bánh mứt với hành, dưa
Đầu óc u mê, mụ cả vần
Xuân đến, Xuân đi…vèo một cái
Tỉnh ra đã thấy Hạ đến nhà!
Bữa nay nắng sớm mà rực rỡ
Mai, Đào, Vạn thọ, Cúc, Nghênh xuân…
Suốt ba ngày tết không thèm nở
Để hết Xuân rồi lại mãn khai!
Mới hay vạn vật ung dung quá,
Muốn nở, muốn tàn chẳng quỵ ai!
Không chịu uốn mình theo chủ kiến
Lung linh, mạnh mẽ tỏa sáng ngời.
Tạo hóa ban cho mỗi một người
Sinh linh nguyên bản một trên đời
Cớ sao cứ uốn theo miệng lưỡi
Để đánh mất mình, thành Hư vô?
Loài hoa biết sống lẽ riêng mình
Mưa, nắng, bốn mùa cũng tự Thiên
Mỗi người là một điều vô giá
Sống thực chính mình – lẽ tự nhiên!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét